Đồng tử của Dương Tuyết mở lớn, trong ấn tượng của cô ta Liên Mạt Mạt vẫn rất dịu dàng, nhưng cô ta đã nghe thấy gì nào, mắng cô ta không tôi, mồm miệng cũng độc nữa.
Dương Tuyết cắn răng, “Xem ra cô chọn cái đầu tiên rồi? Vậy thì đừng trách tôi không khách sáo, tôi rất mong chờ ngày cô thân bại danh liệt, tôi xem đến lúc đó có còn ai cần cô nữa.”
Mạt Mạt híp mắt một cách nguy hiểm, cô và Thẩm Triết là họ hàng, cô không sợ nói cho Dương Tuyết, nhưng chỉ sợ đồn đại trong đại viện, nhất định sẽ có người mượn gió bẻ măng, đồn qua đồn lại cũng có thể dựng chuyện cô qua lại với đàn ông, cô không muốn bị tin đồn vây lấy.
Dương Tuyết hết lần này tới lần khác khiêu chiến giới hạn của Mạt Mạt, Mạt Mạt cảm thấy mắng người vẫn chưa đủ để cô phát tiết hết lửa giận.
Nước trái cây Mạt Mạt mới uống một ngụm, cầm ly nước trái cây lên hất vào mặt Dương Tuyết.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây