Mạt Mạt ngồi bên cạnh mép giường, cúi đầu nhìn giày của mình, cố dặn lòng phải bình tĩnh, không thể hoảng hốt.
“Thư đâu rồi?” Liên Quốc Trung hỏi thẳng.
“Con cất rồi.”
“Thư của Hướng Triều Dương phải không?”
Mạt Mạt đột nhiên ngẩng đầu lên: “Cha, tại sao cha lại biết?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây