Trịnh Nghĩa lại quay trở về, bên cạnh còn có Diệp Phàm, trong tay hai người còn xách theo trái cây và quà cáp. Trịnh Nghĩa nhìn thấy Trang Triều Dương giống như thấy ma vậy, cả người giống như bị rơi mất lò xo, không dám cử động.
Vẫn là Diệp Phàm phản ứng lại trước, cô ta đứng phía sau nhéo Trịnh Nghĩa một cái, khiến anh ta suýt nữa đã làm rơi phần quà xuống đất, đau đến mức nhăn mặt.
Trịnh Nghĩa thấy Trang Triều Dương sắp lên xe nên nhanh chóng tiến lên phía trước: “Triều Dương, anh không sao chứ, nghe đại viện đồn làm tôi tin luôn đó!”
Trịnh Nghĩa vừa nói vừa đánh giá Trang Triều Dương, trong lòng giống như bị lửa đốt vậy. Tối qua anh ta đã có một giấc mơ đẹp, anh ta và Trang Triều Dương phụ trách hai khu vực khác nhau, Trang Triều Dương xảy ra chuyện anh ta không hề biết, nhận được cuộc gọi của Diệp Phàm, trong lòng anh ta khỏi nói vui mừng vô cùng, chuyện đời khó đoán mà!
Công tác bàn giao đã hoàn thành, tối hôm đó anh ta đã trở về, chính là vì muốn sáng sớm đi xác nhận chuyện này, không ngờ vừa ra khỏi nhà đã có chuyện bất ngờ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây