Sắc mặt Mạt Mạt cứng đờ, tư thế này của cô và Trang Triều Dương có vẻ quá thân mật rồi.
Trang Triều Dương đen mặt: “Có việc gì nói nhanh, không có việc thì chờ đó cho tôi!”
Tiểu Lưu nghe giọng điệu sư đoàn trưởng như muốn giết người, rụt cổ lại, cậu ta định nói, bác sĩ phụ trách tới.
Bác sĩ giật giật khóe miệng, nhỏ giọng nói: “Nghe giọng nói vang dội như vậy, tôi cũng không cần kiểm tra nữa, tôi về trước.”
Tiểu Lưu cảm thấy hình như bác sĩ hiểu lầm cái gì đó, mặt cậu ta đỏ bừng, được rồi, cậu ta cũng hiểu lầm như vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây