Phạm Đông cảm thấy, anh ta tìm nhầm người dẫn anh ta đi vào rồi, anh ta lớn lên cùng với Trang Triều Dương, có thể nhìn ra vẻ lạnh lùng trong đáy mắt của Trang Triều Dương, như này là không chào đón Trịnh Nghĩa.
Phạm Đông đặt lễ vật trong tay xuống: “Lần này tôi cũng chỉ đến thăm, vốn dĩ định đi rồi, nhưng mua nhiều đồ như vậy mang về thì hỏng mất, nên tôi đã đưa đồ vào, tôi để đồ ở đây, tôi đi trước đây.”
Phạm Đông nói xong thì đặt đồ xuống dứt khoát đi rồi, đi phải nói là nhanh chóng, rất sợ Trang Triều Dương đuổi theo đánh anh ta, anh ta không gánh nổi người này.
Trịnh Nghĩa choáng váng, đây là tình huống gì vậy, Diệp Phàm đã nói với anh ta, Phạm Đông không chỉ phát triển tốt ở bên này, ở thủ đô cũng có quan hệ, nhưng sao anh ta lại thấy, Phạm Đông có chút sợ Trang Triều Dương nhỉ?
Trịnh Nghĩa xuất thân trong một gia đình thuộc giai cấp công nông, lên được đến hiện tại toàn bộ đều nhờ chính bản thân anh ta, Trịnh Nghĩa cảm thấy mình sơ suất rồi, ấy vậy mà không điều tra rõ ràng Trang Triều Dương đã tuỳ tiện ngáng chân, may mà chưa đắc tội sâu, xem ra anh ta phải tìm bạn bè điều tra thêm về Trang Triều Dương rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây