Vương Thanh suy nghĩ một chút, một năm 600 đồng vẫn đắt, cô ấy còn phải mua nguyên liệu, cái này cũng cần tiền: “Vậy hay là thuê ở gần đại viện đi, nhưng nguồn tiêu thụ thật sự không có vấn đề gì sao?”
Mạt Mạt hiểu biết rất rõ về thuộc tính ăn hàng, chỉ cần nhà bạn có đồ ngon, ở sâu trong con ngõ nhỏ cũng có người đến mua, Mạt Mạt gật đầu: “Chị phải có lòng tin với vịt ngâm tương của mình.”
Trực giác của Vương Thanh nói cho cô ấy biết là, chỉ cần nghe theo Liên Mạt Mạt nói, cô ấy nhất định có thể phát triển: “Cứ quyết định như vậy đi.”
Mạt Mạt a một tiếng: “Không cần thương lượng với anh Vương ạ?”
Vương Thanh cười: “Lúc anh ấy đi đã nói rồi, việc này chị tự làm chủ là được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây