Tùng Nhân đánh liên tục ba trận đều thắng cả ba, vì vậy mới bị thương, nếu không đánh hai trận cũng không bị thương rồi, việc này cũng rất lợi hại rồi.
Trong lúc Tùng Nhân đang tái hiện lại cảnh tượng lúc đó thì Mạt Mạt nhìn thấy bộ dạng rất bình tĩnh của Dương Lâm nên trêu ghẹo: “Cháu không sợ dì sẽ không cho Tùng Nhân chơi với cháu sao?”
Đáy mắt Dương Lâm hiện lên nụ cười: “Không sợ, nếu như dì không muốn để Tùng Nhân chơi với cháu thì lúc ban đầu sẽ không để Tùng Nhân tiếp xúc với cháu, cháu biết cháu không trốn khỏi con mắt của dì đâu.”
Mạt Mạt tụt hứng rồi: “Cháu cũng thành thật ghê.”
Nụ cười dưới đáy mắt Dương Lâm càng lớn hơn, Mạt Mạt khẽ cười một cái: “Được rồi, các con xuống dưới lầu chơi đi!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây