Dương Lâm giành nói trước khi Tùng Nhân mở lời: “Thưa dì, không phải lỗi của Tùng Nhân, là lỗi của cháu, những đứa trẻ trong đại viện ngăn không cho Tùng Nhân làm bạn với cháu, Tùng Nhân vì cháu giải thích vài câu, sau đó liền đánh nhau.”
Mạt Mạt nhìn Tùng Nhân, Tùng Nhân liên tục gật đầu: “Mọi chuyện chính là như vậy, họ rất quá đáng, bôi nhọ sau lưng Dương Lâm, không đàn ông chút nào, mẹ, hôm nay con đánh nhau không có sai, lần sau gặp lại con cũng sẽ đánh.”
Mạt Mạt nhướn mày: “Con đánh thắng sao?”
Tùng Nhân giống như một tướng quân thường thắng, đắc ý ngẩng đầu lên: “Tất nhiên rồi, con đánh nhau từ nhỏ tới lớn mà, nói thật thì chỗ này không tốt, trẻ con đều chia ra mấy hội, không giống Thủ đô, không có chia hội, ai lợi hại thì người đó làm đại ca.”
Mạt Mạt cũng hiểu rõ kha khá tình trạng của đại viện: “Chia hội đều do khu vực thôi, tập tục có sự khác biệt nên nhiều khi không thể chơi chung với nhau, vì vậy mới chia hội.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây