Mạt Mạt cũng không biết phải tiếp lời như thế nào, cô chưa từng tiếp xúc với nhà họ Dương, đến nơi này cũng ba ngày rồi, cô chưa nhìn thấy người nhà họ Dương đi ra ngoài.
Mạt Mạt và Vương Thanh lại trò chuyện thêm một lúc, đã hơn tám giờ rồi, Mạt Mạt tạm biệt đi về nhà, các con vẫn đang xem tivi!
Mạt Mạt nhìn thời gian, chợt nhớ đến trái thanh mai, Mạt Mạt sợ buổi chiều sẽ bán hết nên lái xe đi mua thanh mai.
Vừa ra khỏi khuôn viên, thông qua hàng rào, cuối cùng Mạt Mạt cũng nhìn thấy nữ chủ nhân của nhà họ Dương, khí chất lạnh lùng, trong xương cốt toát ra vẻ tao nhã.
Bây giờ ăn mặc cũng không lo nữa, người phụ nữ mặc bộ áo trên bằng vải lụa màu trắng sữa, thân dưới là chiếc quần dài bằng tơ lụa màu đen, chân mang đôi giày vải đơn giản, tóc tai được chải thẳng tắp, khuôn mặt khoảng bốn mươi mấy tuổi, trông vô cùng thanh thoát, nhưng khuôn mặt lại không có biểu cảm, tạo cho người ta cảm giác xa lánh khó gần.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây