Người đăng ký ở phòng cảnh vệ chính là Từ Liên, Từ Liên mặc váy liền màu trắng, kiểu dáng váy giống với váy của Trịnh Đình Đình, tuy rằng không nhìn thấy nhãn hiệu, nhưng có thể chắc chắn giá cả bộ váy này có giá trị không nhỏ.
Tay Từ Liên còn xách túi xách, túi xách là túi xách của hãng hàng hiệu sau này, giày thì Mạt Mạt nhận ra, đây chính là sản phẩm của nhà máy Chu Tiếu.
Từ đầu đến chân Mạt Mạt, chí ít cũng phải tám trăm đồng, trên mặt Từ Liên đã không còn nỗi kinh hoàng như lúc ở khách sạn, cằm hơi hếch lên, dùng ngữ khí không kiên nhẫn để nói với đồng chí cảnh vệ, giục giã, “Xong chưa vậy, sao mà chậm thế?”
Đồng chí cảnh vệ nhìn Từ Liên một cái, không trả lời, cúi đầu đối chiếu cẩn thận, Từ Liên trừng mắt nhìn đồng chí cảnh vệ.
Mạt Mạt nhíu mày, anh trai của Từ Liên cũng là người làm lính, Mạt Mạt rất phản cảm với thái độ của Từ Liên, lên tiếng, “Tiểu Lý.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây