Ông cụ Khâu nghiêm mặt: “Nếu như cháu không nhận thì ông Khâu cũng không vui đâu đấy.”
Khâu Văn Trạch khuyên nhủ: “Cháu xem, mấy quà tặng mà cháu mang đến chúng ta có từ chối đâu. Mạt Mạt, cháu nhận lấy đi.”
Đã nói đến thế này rồi, nếu Mạt Mạt vẫn tiếp tục từ chối nữa thì chính là giả tạo, vậy nên cô liền thống khoái nhận lấy: “Dạ, vậy thì cháu cảm ơn ông Khâu, chú Khâu.”
Trương Ngọc Linh tiễn Mạt Mạt ra ngoài, Mạt Mạt vội vàng ngăn cản: “Không cần đâu dì Trương, cháu tự trở về là được rồi.”
Trương Ngọc Linh ôm cánh tay Mạt Mạt: “Dì không chỉ tiễn cháu đâu, dì còn ra đó nói với người gác cổng nữa, để cấp một cái giấy chứng nhận cho cháu. Sau này mỗi khi ra vào chỉ cần xuất trình giấy đó ra là được rồi, nhưng tờ giấy đó thì chỉ có mình cháu dùng được thôi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây