Sắc mặt Liên Thanh Bách cũng không tốt, anh không nói năng gì, nếu như không phải do tiếng hét của Từ Liên thì cũng sẽ không nổ súng trước, làm hi sinh một đồng chí công an, lỗi phần lớn đều do Từ Liên mà ra, lại còn làm hại Vân Kiến, cả đời này Liên Thanh Bách cũng không muốn nghe đến cái tên Từ Liên nữa, “Không nhắc đến cô ta nữa, em thì sao, không bị dọa sợ chứ!”
Mạt Mạt, “Em vẫn tốt, anh cả, anh vẫn ổn chứ, Triều Dương không cho em lái xe, chúng ta về nhà một chuyến đi, anh cũng cần thay quần áo nữa, hai đứa trẻ vẫn ở nhà, em cũng làm chút đồ ăn cho Triều Dương và Vân Kiến, hai người cần bổ sung dinh dưỡng.”
Liên Thanh Bách đứng dậy, “Chuyện hôm nay chỉ là chuyện nhỏ mà thôi, anh không sao, đi thôi!”
Mạt Mạt đứng dậy, Trang Triều Dương nói với Liên Thanh Bách: “Lúc đi lại phải đỡ lấy Mạt Mạt, bên ngoài vẫn đang có tuyết rơi đó!”
Liên Thanh Bách, “Cứ yên tâm đi, ở đây giao hết cả lại cho cậu.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây