Bà cụ Khâu ngồi bên cạnh Mạt Mạt, kéo tay Mạt Mạt rồi giới thiệu: “Đây là con trai út của bà, tên là Khâu Văn Trạch, còn đây chồng của bà, tên là Khâu Như Tự.”
Bà cụ Khâu lại giới thiệu Mạt Mạt: “Đây là Mạt Mạt mà tôi và Ngọc Linh thường nhắc tới đây. Hai mẹ con chúng tôi cũng không nói quá phải không? Không tệ đấy chứ?”
Ông cụ Khâu cười gật đầu, Khâu Văn Trạch cũng đồng ý.
Mạt Mạt vừa rồi không có ý tứ dò xét, lúc này thừa dịp giới thiệu cẩn thận nhìn thoáng qua. Ông cụ Khâu không chỉ có cái tên nho nhã mà con người cũng như thế, làm cho người ta có cảm giác giống như học giả, nhưng so với học giả còn thâm sâu hơn.
Ông cụ Khâu cười tủm tỉm hỏi Mạt Mạt: “Cô bé này vẫn luôn nhìn ông như vậy, có nhìn ra được cái gì không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây