Thẩm Khôn mặc trang phục thời nhà Đường, khuôn mặt có chút nghiêm túc, nhìn thấy chị em Mạt Mạt thì cố gắng nặn ra nụ cười, nhưng vẻ mặt nhiều năm như vậy, đã quen rồi nên nụ cười có chút cứng nhắc.
Thẩm Khôn rõ ràng là chú ý đến Mạt Mạt, “Giống, thực sự là quá giống.”
Sau đó ánh mắt của Thẩm Khôn dừng trên người Vân Kiến và Vân Bình, đây là hai đứa cháu trai của ông ấy, tay Thẩm Khôn hơi run rẩy, “Các cháu mau lại đây, để ông nhìn cho thật kĩ.”
Quan hệ huyết mạch rất thần kì, Vân Kiến và Vân Bình hô to một cách tự nhiên, “Ông ơi.”
Thẩm Khôn vuốt ve tay của hai đứa cháu, “Ôi trời, ông có thể gặp được các nhau, quá tốt rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây