Rất nhanh Vân Kiến đã trở lại, Phạm Đông đi theo phía sau, anh ta tới một mình, cánh tay treo trước ngực, mặt mũi đều sưng lên.
Một cái tay khác của Phạm Đông cầm theo một cái túi, đặt túi lên bàn: “Tôi tới để nói xin lỗi, tôi đến để bày tỏ thành ý của tôi, tôi biết tôi làm không đúng, tôi xin lỗi.
Thái độ Phạm Đông thành khẩn, Mạt Mạt nhìn túi hồ sơ, đồ trong túi Mạt Mạt không cần: “Anh cầm về đi.”
Phạm Đông không dám cầm, anh ta sợ cầm về rồi, không thể tiêu tan được lửa giận của Trang Triều Dương: “Cô cứ nhận đi!”
Mạt Mạt quan sát Phạm Đông, lần này anh ta nhớ lâu rồi, nếu như cô không nhận những thứ này, Phạm Đông sẽ không yên tâm, cô cũng không muốn có quan hệ với anh ta.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây