Trang Triều Dương cười lạnh một tiếng: “Tôi đếm ba tiếng, nếu như anh không đi ra, thì tự gánh lấy hậu quả.”
Trang Triều Dương đếm cũng không kéo dài âm, đếm rất nhanh, Phạm Đông còn không kịp suy nghĩ phản ứng, chỉ có thể kéo cửa ra, anh ta thật sự sợ Trang Triều Dương, cái tên điên này có thể làm ra chuyện gì đó.
Trang Triều Dương đánh người, đuổi theo chạy khắp đại viện là ký ức quá sâu sắc, hơn nữa Trang Triều còn là người biết ngấm ngầm giở thủ đoạn sau lưng.
Phạm Đông đi ra, còn chưa kịp mở miệng, đã đón một nắm đấm, một đấm khiến cho Phạm Đông ngã xuống mặt đất, anh ta lặng người.
Trang Triều Dương đứng đấy, híp mắt: “Đứng lên.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây