Ngày qua ngày vất vả, may thay đại đội trưởng công bằng, họ Tống là dòng họ lớn ở nơi này, không ai ức hiếp hai bà cháu.
Nhưng cho dù là vậy, cuộc sống của bọn họ cũng rất khó khăn. Bà đã lớn tuổi, chỉ có thể làm việc nhẹ, công điểm ít, cháu nội trai mới tám tuổi càng không có công điểm gì. Lương thực mỗi năm của nhà bọn họ đều dựa vào đất riêng, nếu dựa vào đại đội chia thì một già một trẻ đã sớm đói chết.
Nhưng đất riêng chỉ có thể trồng lương thực, không thể trồng rau, cho nên thứ mà hai bà cháu ăn mỗi ngày không phải là khoai lang thì chính là khoai tây. May có mấy gia đình họ Tống khác thỉnh thoảng đưa đến chút rau xanh và củ cải, cũng nhờ mấy nhà đó quan tâm nên hai bà cháu mới có thêm chút món mới cải thiện bữa ăn.
Bà cụ Tống nghe nói Châu Mật Hồng và Vu Tiếu muốn nhờ mình nấu giúp mỗi ngày ba bữa, mỗi tháng đưa bà năm ký lương thực, tất nhiên đồng ý. Hơn nữa, trong năm ký lương thực gồm một ký gạo, bốn ký là mấy loại như khoai lang hoặc là khoai tây, bắp ngô này nọ. Bà ấy nghe có gạo thì càng hài lòng hơn, có thể nấu cho cháu nội ăn rồi.
Sau khi bàn bạc xong, Châu Mật Hồng và Vu Tiếu lại về ký túc xá thanh niên trí thức một chuyến, chuyển tất cả lương thực nhận được từ đại đội và năm ký gạo, năm ký bột Phú Cường mua ở Cung Tiêu Xã đến nhà bà cụ Tống. Lúc hai người chuyển lương thực, mấy người Kim Linh đều nhìn thấy, Điền Tinh Tinh nhịn không được hỏi: “Hai người vác lương thực đi làm gì vậy?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây