Kể từ lúc Trương Vân Đóa đến rồi đi, Châu Mật Hồng dường như trầm lặng hơn trước rất nhiều. Vu Tiếu cũng không biết phải an ủi cô ấy thế nào, an ủi người khác không phải là điểm mạnh của cô. Vu Tiếu suy nghĩ một lúc, lấy hai đôi giày thể thao màu trắng ra, sau đó giả vờ thần bí nói: “Mật Hồng, cậu nhìn này, đây là quà mình tặng cậu, có thích không?”
Châu Mật Hồng quả thật đã buông xuống chuyện liên quan đến Hàn Giản và Trương Vân Đóa, chỉ là khoảnh khắc mới nhìn thấy Trương Vân Đóa, trong lòng có chút xúc động mà thôi. Lúc này nghe Vu Tiếu nói vậy, cô ấy vội nói: “Mau đưa cho mình xem.”
Vu Tiếu giả vờ lấy ra hai đôi giày thể thao nội địa màu trắng từ trong bao tải hành lý, nói: “Cậu nhìn này, mình một đôi, cậu một đôi.”
“Oa...” Châu Mật Hồng vui vẻ nhận lấy đôi giày: “Size 37, đúng là size chân của mình rồi.” Cô ấy yêu thích đến mức không nỡ buông tay: “Đôi giày này không dễ mua đâu, Tiếu Tiếu, cậu thật lợi hại.”
Vu Tiếu thấy cô ấy không còn nghĩ đến Trương Vân Đóa nữa thì ngượng ngùng cười: “Không phải, mua đồ ở trung tâm mua sắm quê mình dễ hơn mua ở thành phố lớn, chỉ là hàng hóa có chút khan hiếm, giày này là mình ngẫu nhiên gặp được, chỉ là vận may tốt mà thôi.” Vu Tiếu nói xong lại lấy ra một hũ thịt khô và một hũ thịt băm từ trong bao hành lý: “Mật Hồng, cậu muốn ăn thịt khô không? Đây là thịt do bà nội mình làm, mùi vị rất ngon, thịt khô bồi bổ thân thể, thịt băm có thể trộn ăn với cháo.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây