Vì vậy đợi sau khi bọn họ rời khỏi, phiếu mà Vu Tiếu có đều đã đổi cho bọn họ, ví dụ như phiếu vải, phiếu đường, phiếu công nghiệp, những phiếu này đều là phúc lợi của cô và Kha Cảnh Dương, dù sao bọn họ cũng không dùng đến, đổi cho họ hàng cũng không sao.
Sau khi những người này đi, bà Kha nói: “Tiếu Tiếu, con tốt bụng quá.”
Vu Tiếu chẳng hề tốt bụng cười nói: “Những phiếu chúng con cần dùng con đều để riêng ra rồi, số phiếu này chúng con để lại cũng không dùng đến. Hơn nữa, đều là họ hàng hai bên, cùng trong một thôn, đưa những cái này cho bọn họ, lúc chúng con không ở bên cha mẹ, bọn họ có thể giúp đỡ chăm sóc.”
Bà Kha không phải không muốn đổi cho bọn họ, nhưng một lúc lấy ra nhiều phiếu như vậy, bà đúng là hơi không nỡ. Nhưng mà đây là tâm ý của con dâu, cũng là vì có người cùng chăm sóc hai ông bà, bà lại hơi cảm động. Cô con dâu này đúng là chọn đúng rồi: “À, Tiếu Tiếu à, hai đứa vẫn chưa ăn trưa đúng không? Mẹ đi nấu cho hai đứa bát mỳ.”
Kha Cảnh Dương bất đắc dĩ nói: “Mẹ, mẹ rốt cuộc đã nhớ ra chúng con chưa ăn cơm rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây