“Đồng chí nói gì cơ?” Thủ trưởng cấp cao nhất đứng bật dậy: “Năm 1976, lãnh tụ…” Vành mắt thủ trưởng cấp cao nhất cũng đỏ lên, ông ấy nhìn chằm chằm Kha Cảnh Dương, hi vọng lời anh nói là giả, nhưng vẻ mặt của anh cho ông ấy biết, đây là sự thực.
Thủ trưởng cấp cao nhất ngồi xuống, ông ấy từng đánh trận cùng với lãnh tụ, nghe được việc này, lòng đau như dao cắt. Cho dù là ai cũng khó tránh khỏi cái chết, nhưng lãnh tụ là trời trong lòng bọn họ, trời sập rồi, bọn họ phải làm sao đây?
Cũng không biết qua bao nhiêu lâu, lãnh đạo cấp cao nhất mới dần tỉnh táo lại từ trong bi thương, ánh mắt của ông ấy lại trở lên sắc bén: “Đồng chí Kha Cảnh Dương…”Nhưng mà ánh mắt có sắc bén hơn nữa cũng bị giọng nói khàn khàn của ông ấy bán đứng: “Đồng chí Kha Cảnh Dương, tất cả lời đồng chí nói liên quan đến việc đồng chí Vu Tiếu đến từ tương lai, có phải thật không?”
Kha Cảnh Dương nói: “Tuyệt đối là sự thật, tôi tin đồng chí Vu Tiếu, cô ấy là bạn đồng hành của tôi, tôi bằng lòng dùng sinh mạng của mình để thề trước đảng và đất nước tôi kính yêu. Hơn nữa, đồng chí Vu Tiếu có nói với năng lượng của cô ấy hiện giờ còn có thể lấy ra mẫu hạm hàng không, chỉ là…cô ấy không có chỗ để.”
Mắt thủ trưởng cấp cao nhất sáng lên: “Thật sao?” Nếu như đồng chí Vu Tiếu có thể lấy ra mẫu hạm hàng không trước mặt ông ấy, vậy ông ấy sẽ tin cô: “Có vũ khí thích hợp với lục quân của chúng ta không? Không cần mẫu hạm hàng không, có thể đổi thành vũ khí lục quân sử dụng năng lượng ít hơn được không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây