Xùy…Cô giáo Trương cười thành tiếng, trong giọng cười vốn không nghe ra ý chế giễu, nhưng theo lời của bà ta nói, thì lại phát hiện ra ý chế giễu: “Tôi nói là Vu Tiếu, con gái của cô và chồng trước.”
Mấy chữ chồng trước đối với Dư Phương đã là có ý chế giễu rồi.
Nhưng lúc này, Dư Phương nào có quan tâm đến việc đó: “Cô có ý gì cơ? Vu Tiếu làm sao?” Kể ra thì từ sau khi náo loạn một hồi với Vu Tiếu xong, bà ta không còn quan tâm đến cô nữa. Lúc mới bắt đầu, bà ta quả thực nhớ mong con gái, bởi vì…cơm không có người nấu, quần áo không có người giặt, phòng cũng không có ai quét dọn.
Nhưng Dư Phương cũng không phải là một người để mình chịu thiệt, cơm không có ai nấu bà ta cũng không nấu, phòng không có ai dọn dẹp thì bà ta mượn cớ đi làm vất vả không kịp dọn, quần áo không có ai giặt thì…tự mình giặt của mình.
Trương Hạ cũng không thể nói bà ta câu nào, dù sao Dư Phương cũng là một người phải đi làm. Vì vậy những việc này ông ta chỉ đành bảo Trương Na làm. Trương Na là một cô con gái, cho dù Trương Hạ thiên vị yêu thương con cái của vợ cũ hơn, nhưng trong nhà không còn ai có thể sai khiến nữa, một cô gái như Trương Na phải làm việc nhà là điều quá bình thường. Suy cho cùng thì liên quan đến lợi ích của mình, có thương con gái mấy cũng phải hi sinh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây