Người nói Vu Tiếu trông quen mặt cũng cười theo, bà ấy cảm thấy chắc mình nghĩ nhiều rồi. Nhưng nhìn kỹ lại vẫn cảm thấy hơi quen quen.
Vu Tiếu nói với Kha Cảnh Dương: “Đi thôi anh, đừng nói bây giờ anh bắt đầu căng thẳng nhé.”
Kha Cảnh Dương nhìn cô: “Sao có thể chứ?” Thực tế thì anh quả thực hơi căng thẳng. Cũng giống như con rể gặp cha vợ vậy, Kha Cảnh Dương biết ông Vu mất rồi, tình cảm giữa cô và mẹ ruột không tốt, nhưng cô lại thường xuyên gửi đồ cho ông bà nội Vu, vì vậy anh cũng biết trong lòng cô ông bà nội Vu có một vị trí đặc biệt, anh có thể không căng thẳng sao? Chỉ là tiểu đoàn trưởng Kha vẫn giữ bình tĩnh được.
Vu Tiếu cười, cô còn không hiểu anh nữa sao?: “Đi thôi.”
Người nhà họ Vu nhìn thấy một đôi nam nữ xuất hiện ở cửa sân còn chưa kịp phản ứng lại, đợi đến khi Vu Tiếu gọi một tiếng, bọn họ mới tỉnh táo. Vu Tiếu: “Ông nội, bà nội, cháu về rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây