Vu Tiếu mỉm cười, việc này có liên quan đến chuỗi tiệm cơm ở đời sau. Tiệm cơm quốc doanh có ở toàn quốc, thực ra không có gì khác với chuỗi tiệm cơm cả, chỉ khác là lợi ích thuộc về ai. Một cái thuộc về tư nhân, một cái thuộc về quốc gia và chính phủ.
“Em cười gì?” Thấy Vu Tiếu lại đang cười ngốc, Kha Cảnh Dương không nhịn được hỏi: “Làm lớn có thể khiến em cảm thấy vui mừng như vậy à?”
Vu Tiếu nói: “Đương nhiên vui mừng rồi. Em chỉ là nghĩ làm lớn lên, vị trí công việc có ở khắp các nơi, có lẽ có thể giúp được càng nhiều người hơn. Chỉ là, mỗi một vị trí công việc có thể đến được tay người cần giúp đỡ hay không thì không biết.”
Kha Cảnh Dương: “Cứ lấy ví dụ là người thân quân nhân đi, chỗ nào cũng có quân nhân, chính xác mà nói, đều có quân nhân đã hi sinh. Nếu như quốc gia ban bố xuống, nhân viên của chi nhánh tiệm cơm quốc doanh chỉ được tuyển người nhà quân nhân, vậy thì có thể đến được tay bọn họ.” Bởi vì có phải quân nhân hay không mọi người đều biết, cho dù có vài người định trà trộn vào thì chỉ cần hỏi thăm người xung quanh là biết, căn bản không thể nào lừa gạt được.
Vu Tiếu nghĩ quả thực cũng có lý: “Trước đây chủ nhiệm Đỗ của bộ công thương nói, nếu như em có kế hoạch tốt, có thể viết gửi cho bà ấy, em định viết cái này thành một kế hoạch. Cho dù tiệm cơm quốc doanh của thành phố khác chủ nhiệm Đỗ không quản lý được, nhưng bà ấy có thể đề xuất với bên trên, nếu như có thể thực hiện, vậy thì tốt quá.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây