Vu Tiếu tỉnh táo lại, cô cảm thấy mình quá cảm tính. Chỉ vì một chuyện nho nhỏ mà bị ảnh hưởng. Nhưng mà có lúc, cô quả thực dễ suy nghĩ viển vông, đặc biệt lúc đọc tiểu thuyết ở thế giới hiện thực, cô rất dễ bị tình tiết câu chuyện làm ảnh hưởng, lúc cảm động sẽ khóc to.
“Không có.” Vu Tiếu nói. Sau đó hình như cô lại nghĩ đến gì đó, cô nói: “Đồng chí Kha Cảnh Dương, mấy hôm trước đột nhiên em nghe thấy một câu, cảm thấy rất thú vị.”
“Câu gì?” Kha Cảnh Dương hơi sợ cô nói gì đó khiến người khác sợ hãi.
Vu Tiếu hơi mỉm cười: “Em muốn sinh khỉ con cho anh.”
“Cái gì cơ?” Kha Cảnh Dương ngây ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây