Nhưng lần này lại khác, chủ nhiệm Đới nhìn thấy ông ta, trên mặt mang theo nụ cười.
Chủ nhiệm Khương cũng không nghĩ nhiều, dù sao ông ta chẳng hiểu được, vậy còn nghĩ làm gì: “Chào đồng chí Vu Tiếu.” Cũng chỉ chào hỏi xã giao thôi, ông ta không nói thêm. Đương nhiên, một trợ lý của tiệm cơm quốc doanh, nào đáng để ông ta mất thêm thời gian để suy nghĩ.
Lúc sắp đến một giờ rưỡi, người trong phòng hội nghị càng ngày càng nhiều, hội nghị bắt đầu lúc một giờ rưỡi, vì vậy trước một giờ rưỡi tất cả mọi người đều có mặt.
Bên phía chủ nhiệm Đới, chủ nhiệm Mạnh, chủ nhiệm Bạch và chủ nhiệm Trương đều đã tới. Lúc còn kém một giờ rưỡi hai phút, có mấy vị lãnh đạo đến, toàn hội trường yên lặng.
Mặc dù Vu Tiếu không biết mấy vị lãnh đạo này, nhưng trước khi đến chủ nhiệm Bành có phổ cập cho cô. Tiệm cơm quốc doanh của thành phố Y là do ủy ban thành phố và bộ công thương của thành phố cùng bỏ vốn đầu tư, vì vậy mặc dù tiệm cơm quốc doanh thuộc về quốc gia, nhưng lợi nhuận thường sẽ dùng để xây dựng và phát triển thành phố. Nên mỗi khi tổ chức hội nghị tiệm cơm quốc doanh toàn thành phố, bộ công thương và ủy ban tỉnh đều sẽ phái người đến tham gia. Lần này lãnh đạo bộ công thương phái đến tham gia là một đồng chí nữ, đến từ bộ phận quản lý ngành ăn uống của bộ công thương. Một đồng chí nữ hơn ba mươi gần bốn mươi tuổi. Bà ấy để một kiểu tóc ngắn, trông rất sạch sẽ, gọn gàng. Bà ấy đi giày da, lúc đi đường vang lên tiếng cạch cạch cạch, khiến người khác cảm thấy rất căng thẳng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây