Không phải mẹ bao che cho con trai mẹ, mà mẹ rất hiểu thằng út, nó sẽ không làm ra việc như vậy.”
Vu Tiếu lại vội vàng giải thích: “Đây không phải lỗi của Cảnh Dương, là lỗi của cô gái đó…” Sau đó, cô giải thích mọi chuyện: “Vì vậy…vì vậy con đã cãi nhau với anh ấy.”
Bà Kha nghe xong thở phào một hơi, bà còn tưởng rằng con trai và con dâu cãi nhau thật chứ. Nhưng mà, bà vỗ ngực bảo đảm: “Tiếu Tiếu, con yên tâm, việc này mặc dù không phải lỗi của Cảnh Dương, nhưng đồng chí nam phải chịu trách nhiệm, chốc nữa mẹ sẽ giáo huấn nó.” Còn cả cái cô Đồ Hữu Hi gì kia nữa, đang yên đang lành sao lại muốn làm người thứ ba chứ?
Lúc sắp đến mười một giờ, người của quân doanh đã đến đủ, xe bắt đầu đi. Trên đường, rất nhiều người trên xe nhìn về phía giỏ của bà Kha. Không thể không nói mặc dù chỉ là rau xanh không đáng tiền, nhưng đồ không mất tiền có ai không thích chứ? Chẳng qua xe quá ồn, mọi người không hỏi được.
Mười hai giờ, xe đến quân doanh, mọi người đăng ký xong liền trở về nhà.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây