Vu Tiếu cười nói: “Hôm qua nghỉ nên tôi đến đại đội gần đây đổi ít dương mai, hôm nay đi làm cầm đi cho các đồng nghiệp ăn thử.”
Người đó nghe xong liền hỏi: “Cô làm việc ở gần đây sao?”
Vu Tiếu gật đầu: “Làm việc trong huyện lị.”
Có người nhịn không được nói: “Bên này có nhiều dương mai, gần như là nhà nào cũng có, người ở thị trấn, huyện lị đều có người thân dưới nông thôn, không lo không có dương mai ăn.” Có nghĩa là không cần phải mang qua đâu. Nhưng mà người ta cũng không có ý gì chỉ nhắc nhở cô thôi.
Vu Tiếu nghe xong: “Chị nói rất đúng, tôi đúng là không nghĩ đến vấn đề này.” Vu Tiếu quả thực không nghĩ đến, nếu như cô nghĩ đến cô sẽ không mang đi. Nhưng mà cô đã mang theo rồi thì thôi vậy: “Phải gọi chị như nào nhỉ? Tôi tên Vu Tiếu, chồng tôi là Kha Cảnh Dương.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây