Kha Cảnh Dương nghe cô nói chuyện, nhìn ánh đèn màu vàng chiếu lên gương mặt thanh tú của cô gái, thỉnh thoảng cô lại phồng má lên, anh bỗng cảm thấy, cuộc sống như bây giờ cũng không tệ.
Vu Tiếu: “Anh thấy kiến nghị của em như thế nào? Nhận thầu và giao hàng có được không? Kha Cảnh Dương… Kha Cảnh Dương…” Gọi vài tiếng không thấy anh trả lời, Vu Tiếu không khỏi ngẩng đầu nhìn, lại phát hiện anh đang nhìn mình. Cô khó hiểu: “Sao vậy? Trên mặt em có gì sao?”
Kha Cảnh Dương dừng một chút, thu hồi tầm mắt, sau đó gật đầu: “Đúng vậy.”
Vu Tiếu sờ mặt mình: “Không phải chứ? Có gì thế?”
Kha Cảnh Dương mím môi, sau đó nói: “Cơm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây