Vì vậy theo chị thấy, đi học cũng không có chỗ nào tốt.”
Thật ra không chỉ người ở thời đại này như chị dâu cả Kha có suy nghĩ đó, ngay cả người của những năm 1990, năm 2000, khi mà các nhà máy công xưởng không ngừng mọc lên, rất nhiều người lớn đều nghĩ như vậy, đi học còn không bằng đến nhà máy làm việc, đi học thì có tác dụng gì chứ? Mãi đến khi cả thành phố lẫn nông thôn đều phát triển hơn, mọi người mới bắt đầu chú trọng đến việc học, chỉ là lúc đó sinh viên có ở khắp nơi, sinh viên đại học đã không còn đặc biệt như hồi trước.
Lấy chuyện tìm việc làm ví dụ, chỉ có đơn vị hành chính sự nghiệp hoặc là cơ quan công lập mới coi nặng học lực. Còn các xí nghiệp tư nhân khác tuyển nhân viên sẽ không quan tâm người đó là sinh viên đại học hay là sinh viên cao đẳng, cũng không quan tâm người đó tốt nghiệp từ trường nào.
Nhưng mặc kệ là sinh viên đại học hay sinh viên cao đẳng, điều kiện thiết yếu chính là trình độ, trình độ là bậc cửa để tiến vào xí nghiệp.
Nếu thanh niên trí thức nghe được những lời này của chị dâu cả Kha chắc là khó chịu lắm. Nhưng chị ta vẫn luôn nói chuyện như vậy, với lại Vu Tiếu là người xuyên sách, cũng không phải là thanh niên trí thức chân chính ở nơi này, vì vậy cô mới không để ý. Vu Tiếu chỉ mỉm cười chứ không biện giải.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây