Bữa tối rất thịnh soạn, thím Dương làm một đĩa trứng ốp la với hành, một bát súp cải thìa với thịt phơi khô, một bát canh cà chua, một đĩa dưa chuột trộn đường, một đĩa cá kho. Lúc ăn cơm vừa hay năm người. Đừng thấy thím Dương và trung đoàn trưởng Dương đã bốn mươi tuổi rồi, con của hai người vẫn chưa lớn lắm. Con trai lớn năm nay mới mười bảy, đã xuống nông thôn, con trai thứ mới mười hai tuổi đang đi học bên này, vì vậy cơm tối có thêm con trai thứ tổng cộng năm người.
Ăn xong cơm tối, Vu Tiếu và Kha Cảnh Dương rời khỏi, hai người cũng không lập tức trở về nhà khách. Kha Cảnh Dương đưa cô dạo một vòng đơn vị, đưa cô đến dạo sân huấn luyện, bởi vì lúc này là sau bữa cơm tối vì vậy sân huấn luyện không có ai, đi dạo sẽ không làm phiền đến người khác.
Kha Cảnh Dương giới thiệu tất cả về nơi này, tình hình cuộc sống ngày thường của anh, nghe thì có vẻ rất buồn chán, lúc không có nhiệm vụ mỗi ngày đều làm những việc giống nhau, tất cả những thứ bỏ ra đều sẽ có báo đáp. Là một quân nhân, mỗi ngày bọn họ đều phải dùng tâm thái tốt nhất để đối diện với nhiệm vụ lúc nào cũng có thể có.
Kha Cảnh Dương thấy cô im lặng nghe suốt chặng đường, cũng không nói gì nhiều, anh cụp mắt nhìn cô: “Có phải rất buồn chán hay không?”
Vu Tiếu lắc đầu: “Không đâu, chỉ là em rất bội phục sự kiên trì của các anh.” Trước khi hoàn thành xuất sắc bất cứ một việc nào đó, đương nhiên phải bỏ ra công sức gấp trăm nghìn lần. Sự thành công của cách mạng, sự thành lập của đất nước mới…hoặc là những trạng nguyên trong kì thi cấp ba, kì thi đại học, đằng sau hai chữ trạng nguyên, là sự nỗ lực không ngừng trong suốt ba năm cấp hai, ba năm cấp ba. Vì vậy, sự thành công của mỗi một việc đều không phải là ngẫu nhiên. Vu Tiếu tự nhận mình không phải là người cố gắng, cũng không phải là người có nghị lực, đời này của cô, chắc chỉ có thể kiên trì mỗi việc bảo vệ làn da, phụ nữ yêu cái đẹp mà.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây