Lưu Dương giả vờ như không nhìn thấy, mấy người bọn họ đã ăn cơm xong rồi, thấy Kha Cảnh Dương đến mới tụ tập lại đây.
Vu Tiếu khẽ cười trêu chọc: “Vậy sao? Tôi vừa ý khuôn mặt này của anh ấy, nể mặt anh ấy đẹp trai, lười biếng và xấu tính tôi đành nhịn vậy.”
Kha Cảnh Dương nghe xong khóe miệng nhếch lên, ánh mắt vừa rồi còn uy hiếp Lưu Dương lập tức thay đổi, mang theo sự đắc ý.
Lưu Dương nghe xong, vậy cũng được hả?
Xa Bình người trắng nhất lập tức nói: “Chị dâu, chị thấy em thế nào?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây