Vu Tiếu nói: “Rất đẹp, trông rất có tinh thần.”
Kha Cảnh Dương thấy vậy cũng nịnh bợ theo: “Mẹ mặc cái gì cũng đẹp. Tiếu Tiếu nói đúng, sau này mỗi năm sẽ mua một bộ quần áo mới cho mẹ.” Anh mua được, còn về phiếu vải, đổi với chiến hữu là được.
Bà Kha cười: “Mẹ nhớ ra rồi, mấy hôm trước một người bạn của mẹ muốn làm một bộ quần áo mới, mẹ đi bảo bà ấy làm kiểu dáng như của mẹ, mẹ đi tìm bà ấy đây.” Sau đó bà vui vẻ chạy ra ngoài. Đến cả chiếc thùng gỗ và bát đặt trong sân cũng không cần nữa.
Kha Cảnh Dương và Vu Tiếu nhìn nhau, cuối cùng Kha Cảnh Dương nói: “Em có biết mẹ đi làm gì không?”
Vu Tiếu nhìn anh lắc đầu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây