Lời đã nói ra rồi mà không làm được thì thấy hơi ngượng. Nhưng mà, hai người già bọn họ còn có tiền quan tài hơn một trăm tệ, có thể lấy ra dùng. Nghĩ đến đây, bà Kha quyết định đi hỏi con trai giấu được bao nhiêu tiền riêng. Mặc dù bà không biết con trai đang giúp đỡ những đứa trẻ mồ côi của liệt sĩ, nhưng cũng biết lương mỗi tháng của con trai không chỉ có 15 đồng, chắc con trai sẽ có tiền riêng.
Kha Cảnh Dương cũng nói: “Mẹ thấy vui thì cứ theo bà ấy đi. Hơn nữa, phiếu mua ba món đồ lớn có góp đủ hay không còn chưa biết.”
Nếu mẹ con hai người đã nói như vậy, Vu Tiếu cũng không tiện nói gì nữa: “Vậy được rồi, làm theo ý của mọi người đi.” Nhưng mà, nếu bọn họ đã chuẩn bị sính lễ tốt như vậy, mình cũng phải thể hiện thái độ, để sau đó cô suy nghĩ xem nên chuẩn bị cái gì.
Bàn bạc tương đối rồi, Kha Cảnh Dương và bà Kha ra về, Vu Tiếu đưa bọn họ ra đến cửa Ao Tử Sơn, đợi đến khi về đến cửa ký túc xá thanh niên cô liền nhìn thấy Trương Vân Đóa. Trương Vân Đóa đến tìm cô: “Tiếu Tiếu, cậu chuẩn bị kết hôn rồi sao?” Lời Kha Cảnh Dương nói với cha cô ta, cô ta đều nghe thấy hết rồi, vì vậy lúc đó cô ta thực sự kinh ngạc.
Vu Tiếu nhìn dáng vẻ quan tâm của cô ta, cô cười nói: “Đúng vậy, mình và đồng chí Kha chuẩn bị kết hôn.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây