Bà Kha phi một tiếng nói: “Gọi điện rồi tôi còn có thể gặp được nó hả? Tính cách của con trai ông thế nào không phải ông không biết, nó chắc chắn sẽ nói mình đi làm nhiệm vụ rồi. Nếu như tôi còn không đến chỗ nó, ông có muốn ôm cháu nội nữa không?”
Ông Kha bẹp miệng nói: “Tôi biết rồi.” Mặc dù ông đã có cháu nội rồi, đứa cháu nội nào trong mắt ông cũng giống nhau cả. Nhưng nếu như là cháu nội của đứa con trai ông yêu thương nhất, cho dù là bề ngoài ông vẫn có thể đối xử công bằng, nhưng trong lòng vẫn thiên vị hơn.
Ngày hôm sau, bà Kha lại lấy tương đậu và tương thịt hôm chuẩn bị cho Vu Tiếu ra gói lại cẩn thận, hôm nay lúc đến đơn vị của con trai thì mang qua cho nó. Từ nhà họ Kha đến thành phố, là anh cả Kha sáng sớm dùng xe đạp đèo mẹ đi. Xe đạp đương nhiên là của bà Kha, nhưng mà bình thường nếu những đứa con trai khác cần dùng, bà cũng sẽ cho mượn. Đến thành phố, bà Kha lại ngồi xe buýt nhỏ một tiếng rưỡi để đến khu vực ngoại thành chỗ đơn vị của con trai. Khu vực ngoại thành rất lớn, thành phố này ngoại trừ khu vực nội thành thì còn có bốn khu vực ngoại thành. Lần lượt là khu vực ngoại thành phía đông, khu vực ngoại thành phía nam, khu vực ngoại thành phía tây, khu vực ngoại thành phía bắc.
Khu vực ngoại thành phía bắc gần biển, đơn vị của Kha Cảnh Dương ở khu vực ngoại thành phía bắc, được gọi là chiến khu Bắc Cảng hay là quân khu Bắc Cảng.
Bà Kha đã đến chiến khu Bắc Cảng rất nhiều lần, chiến khu Bắc Cảng rất lớn, binh sĩ hậu cần của bọn họ cứ cách một ngày lại vào thành phố mua đồ, mỗi lần bà Kha đến chiến khu Bắc Cảng đều sẽ chọn sáng sớm đến chợ huyện. Bởi vì có thể đi nhờ xe hậu cần của chiến khu Bắc Cảng, cũng đỡ phải đi bộ một quãng xa hoặc ngồi xe khác, chủ yếu là đường đi không tiện.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây