Khương Đại Phát nghe Lưu Anh Vinh nói như vậy tim nảy lên một cái. Hắn ta dù sao cũng là người bình thường, cả đời này nơi từng đi qua cũng không vượt ra khỏi thị trấn, nghe Lưu Anh Vinh nói muốn đưa hắn ta đến phòng giam của tội phạm xử bắn, hắn ta đã không thể chịu đựng được nữa. Hắn ta vội vàng xin tha: “Tôi sai rồi, tôi thực sự không muốn giết cô ấy, tôi chị định dọa cô ấy thôi. Xin đồng chí cảnh sát tha cho tôi đi, tôi không hề mưu sát người khác.”
Lưu Anh Vinh chất vấn: “Anh nói gì cơ? Lời của anh có ý gì?”
Khương Đại Phát nói: “Tôi và Vu Tiếu không hề yêu đương, tôi chỉ là…tôi chỉ là cố ý lừa Vu Tiếu đến bên hồ nước sau đó đẩy cô ấy xuống rồi định cứu cô ấy lên. Sau đó dùng ơn cứu mạng để lấy cô ấy về làm vợ, tôi không hề mưu sát cô ấy, tôi không có.”
Lưu Anh Vinh nghe lời giải thích này thực sự bị chọc tức: “Anh đẩy cô ấy xuống nước còn mong cô ấy gả cho anh?” Anh coi chúng tôi là kẻ ngốc à?
Khương Đại Phát nói: “Lúc tôi đẩy cô ấy có bịt mặt, lúc cứu cô ấy không bịt mặt nữa, như vậy cô ấy sẽ không biết tôi là ai.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây