Lưu Anh Vinh thấy hắn ta không nói nữa liền nói: “Vậy lúc nào anh muốn nói thì gọi chúng tôi.” Anh ấy sẽ không đợi ở đây.
Lưu Anh Vinh ra khỏi phòng thẩm vấn, những cảnh sát khác thấy vậy liền hỏi: “Thế nào rồi? Khai chưa?”
Lưu Anh Vinh lắc đầu: “Mục đích đằng sau vẫn chưa nói, viết thư, đẩy người thì không thoát được, nếu không thì không cần thiết phải nói dối.”
“Thật sự là mưu sát sao?” Một cảnh sát khác hỏi.
Lưu Anh Vinh nói: “Việc này thì không biết, nhưng nếu anh ta không nói thì không thoát được khỏi tội mưu sát bất thành. Lời khai của hai thanh niên trí thức nam kia thế nào rồi? Lúc đó trời tối, muốn chứng minh lời khai của bọn họ hơi khó khăn. Nếu như lời khai của bọn họ không thể chứng minh, vậy thì tội danh mưu sát cũng khó thành lập.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây