Rồi trong tiểu thuyết hình như Châu Mật Hồng không quay lại thủ đô, cho nên rốt cuộc nơi này có phải thế giới tiểu thuyết mà cô ta xuyên qua không? Đây là thế giới diễn sinh của thế giới trong tiểu thuyết ư?
Đầu óc Kim Linh rối loạn, cô ta là người luôn bình tĩnh, cứng rắn, nhưng bây giờ cô ta hoàn toàn không giữ được bình tĩnh nữa, cho dù mặc kệ đây là thế giới gì, và chẳng hề liên quan đến cô ta, nhưng cô ta vẫn không thể bình tĩnh lại được.
Trương Vân Đóa đi vào phòng Vu Tiếu, thấy Vu Tiếu nằm trong ổ chăn, cô ấy quan tâm đi lên: “Sao rồi? Có khó chịu chỗ nào không? Trán có nóng không? Tôi mang gừng đến cho cô, có thể nấu trà gừng uống.”
Vu Tiếu cũng không ngờ rằng Trương Vân Đóa sẽ đến: “Đồng chí Trương, sao cô lại tới đây? Cảm ơn cô, tôi không sao đâu”
Trương Vân Đóa nói: “Tôi nghe nói lúc cô giặt chăn ngã xuống nước, nghĩ đến chỗ các cô có lẽ không có gừng nên mới đến thăm cô.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây