Mọi người cũng rất vui vẻ, không những thế còn nói với Vu Tiếu, sau này có phiếu thịt bọn họ còn muốn đổi thêm. Đổi mấy lần xong trong tay cô chỉ còn phiếu thịt một cân rưỡi, hôm nay quyết định dùng hết.
Sáng sớm, trời vẫn còn tối đen, Vu Tiếu và Lâm Ái Dao đã tỉnh dậy. Hai người đến nhà bà cụ Tống ăn sáng trước rồi mới đi bộ lên thị trấn.
Bọn họ đi mua thịt trước rồi mới đến bưu điện. Đợi gửi xong đồ, hai người vừa ra khỏi cửa Vu Tiếu đã gặp phải người quen.
“Tiếu Tiếu.” Bà Kha nhìn thấy Vu Tiếu, mắt bà sáng lên. Bà cũng đến bưu điện gửi thư, nhưng mà là giúp thanh niên trí thức trong thôn gửi, bà không ngờ lại gặp Vu Tiếu ở đây: “Ấy, Tiếu Tiếu à, chúng ta có duyên quá, lại gặp nhau ở đây.” Kể ra thì, sau khi con trai ra viện, bà còn nhắc đến Vu Tiếu mấy ngày liền, nhưng con trai bị mà càm ràm nhiều đã về đơn vị, bà cũng hết cách. Sau đó mấy tâm tư định tác hợp với Vu Tiếu cũng đành thôi.
Hôm nay gặp được cô gái nhỏ ở đây, cô đã khác lúc mới quen biết ở bệnh viện rất nhiều. Lúc đó, cô gái nhỏ mặc quần áo có không ít miếng vá, nhưng lúc này, quần áo cô mặc đều là quần áo mới. Quần dài vải vân chéo màu đen, sơ mi trắng, bên ngoài là áo len đen, cả người trông….trông rất ra dáng thanh niên trí thức, giống thanh niên trí thức trong thành phố.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây