Hơn nữa, cho dù ông ấy có nghi ngờ, ông ấy cũng sẽ không nói gì, người ta có bản lĩnh kéo con trở lại thành phố, đó là chuyện của người ta.
Hàn Giản đáp: “Đúng vậy.”
Vu Tiếu cũng thở dài nói: “Vốn người làm mẹ khi nhận được thư của con gái, nhận được điện thoại của con gái là một việc đáng để vui mừng, kết quả lại vì việc này mà hại mẹ cô ấy ngã từ trên tầng xuống, lại còn gãy chân, đầu cũng bị thương, trong lòng Mật Hồng chắc sẽ càng tự trách hơn.” Càng nói cô càng cúi đầu, trong giọng nói cũng có sự thương cảm. Kể ra thì, Vu Tiếu không có thiên phú diễn xuất, nhưng diễn mãi diễn mãi cũng có mấy phần dáng vẻ.
Hơn nữa, ai cũng biết quan hệ giữa Vu Tiếu và Châu Mật Hồng rất tốt, vì vậy mọi người sẽ không nghi ngờ cô.
Phía đại đội trưởng rất nhanh đã làm xong chứng minh, sau đó cùng Hàn Giản đến hội thanh niên trên thị trấn, Hàn Giản dùng xe đạp đèo đại đội trưởng đi. Thanh niên trí thức kéo dài kì nghỉ, loại chuyện này đương nhiên phải báo cáo với hội thanh niên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây