“Đúng vậy, con gái nhà đại đội trưởng à, nhà cháu có việc gì sao, lại mua nhiều thịt như vậy?”
Trương Vân Đóa cười hì hì giải thích: “Số thịt này không phải của nhà chúng cháu, là Vu Tiếu thanh niên Vu mới đến mua. Cô ấy cảm ơn bà con mấy hôm trước lên núi tìm cô ấy, vì vậy tặng cho mỗi người đi tìm một miếng thịt một lạng.” Một lạng thịt nghe thì có vẻ ít, nhưng ai cũng sẽ không chê thịt ít. Trong thôn, bà con xảy ra chuyện, mọi người giúp đỡ là chuyện thường tình. Đương nhiên cũng có người tặng thịt để cảm ơn, nhưng giống như Vu Tiếu tặng mỗi người đi tìm một miếng thịt, đây là một món tiền lớn. Huống hồ Vu Tiếu là thanh niên trí thức, thanh niên trí thức đến từ vùng khác, cô cảm ơn như vậy khiến ấn tượng của bà con về cô càng tốt hơn.
“Nha đầu Vân Đóa à, chú cũng đi tìm người, cho chú một miếng thịt.”
“Cả chú nữa.”
Trương Vân Đóa nhìn bọn họ cười nói: “Chú Vượng Đạt có một miếng thịt, còn về chú Nhị Trụ thì không có. Danh sách cha cháu đưa không có chú Nhị Trụ, nếu như chú Nhị Trụ có ý kiến có thể đi hỏi cha cháu. Nếu cha cháu nói nhớ nhầm thì cháu sẽ lập tức đưa một miếng thịt cho chú.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây