Đại đội trưởng: “Kế toán đã thu tiền rồi, nếu giữa hai người có việc gì thì giải quyết riêng.”
Kim Linh nghĩ: “Vậy được rồi, cảm ơn đại đội trưởng. Đại đội trưởng, hôm nay cháu đến muốn xin nghỉ phép thăm thân. Mấy hôm nữa cũng rảnh rỗi rồi, hơn nữa cháu bây giờ như này cho dù việc đồng áng có bận cũng không đi làm được, vì vậy cháu muốn xin nghỉ thăm thân, về nhà xem sao. Hơn nữa gần đây đầu cháu hơi choáng váng, cháu muốn về bệnh viện bên đó kiểm tra xem sao, khoa não của bệnh viện bên đó tương đối tốt.”
Đại đội trưởng nói: “Được.” Kim Linh từ lúc xuống nông thôn đến giờ biểu hiện rất tốt, bây giờ công việc đồng áng cũng nhàn nhã, có thời gian nghỉ ngơi khoảng mười ngày, vì vậy đại đội trưởng cũng cho thời gian nghỉ rất thoải mái.
Lúc Châu Mật Hồng và Vu Tiếu trở về kí túc xá thì Kim Linh và Lâm Ái Dao không ở đó. Vu Tiếu và Châu Mật Hồng đi bê nước chuẩn bị tắm, vừa mới đun xong nước thì Kim Linh và Lâm Ái Dao trở về. Vu Tiếu đang bê nước ra thì nhìn thấy bọn họ trở về, Vu Tiếu nói: “Thanh niên Kim, tôi đi tắm đây, hôm nay cô có quần áo gì thay ra thì có thể đưa cho tôi, tối nay hoặc sáng mai tôi đều có thể mang đi giặt.”
Kim Linh vừa nghe xong cảm thấy Vu Tiếu người này quả thực giống hệt như trong tiểu thuyết có nói, quá thành thật. Không những trả tiền phí chữa trị, còn đưa cho cô ta công điểm, người này quá thật thà rồi. Nhưng mà loại người thật thà này cũng có một điểm không tốt, chính là bản thân không độc lập được. Mặc dù trong lòng cô ta nghĩ thế nhưng trên mặt vẫn khách sáo nói: “Thanh niên Vu không cần khách sáo, tôi đã không sao rồi, hơn nữa ngày kia tôi về nhà, nhân lúc nghỉ ngơi thì về thăm người thân. Đến lúc tôi trở lại thì vết thương đã khỏi rồi, có thể tiếp tục đi làm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây