“Em vẫn còn phiếu xe đạp à?” Kể ra thì cô ấy cũng động lòng trước phiếu xe đạp, nhưng cô ấy nào dám tranh với quản lý chứ.
Vu Tiếu nói: “Em có, cho dù không có cũng có thể đổi từ người trong quân đội.”
Người bán hàng họ Đồ nhớ ra cô là người nhà quân nhân, nên cũng không cảm thấy kỳ lạ. Hơn nữa cho dù kỳ lạ thì đã sao? Có vài việc người thông minh sẽ không hỏi: “Nhưng mà trên người chị không có tiền, em cùng chị đến nhà chị một chuyến được không?”
Vu Tiếu nói: “Được.”
Người bán hàng họ Đồ gọi đồng nghiệp đến giúp mình trông quầy rồi đi cùng Vu Tiếu. Cô ấy có thể trở thành người bán hàng ở trung tâm thương mại, hoàn cảnh gia đình đương nhiên sẽ không tệ. Hơn nữa, vì đi làm được thuận tiện, cô ấy thuê một căn nhà ở gần trung tâm thương mại, vì vậy từ trung tâm thương mại đi bộ chỉ cần mười lăm phút là đến.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây