Bà Kha không ngờ thực sự có cô gái đến thăm bệnh, bà tổng cộng có năm đứa con trai, hai đứa con gái, Kha Cảnh Dương là đứa con có khi tuổi già của bà. Chỗ bà không thịnh hành con út, cháu lớn là tính mạng của người già, bà chỉ nhận con trai út là tính mạng của mình, còn những đứa con trai, con gái, cháu trai, cháu gái khác, bà đều đối xử công bằng. Nhưng cũng vì vậy, so với con trai út, những đứa con trai, con gái khác đều giống như nhặt được. Bà Kha nổi tiếng trong cả đại đội, có thứ gì tốt bà đều cho con trai út, từ nhỏ đến lớn, mỗi ngày Kha Cảnh Dương đều được ăn một quả trứng gà, còn về những người khác của nhà họ Kha muốn ăn trứng gà, nước bọt của bà có thể nhấn chìm bọn họ. Nhưng bà Kha không hề cảm thấy có vấn đề gì, theo cách nói của bà, đồ của bà, bà muốn cho ai thì cho.
“Chào hai vị nữ đồng chí.” Đừng thấy bà Kha vừa rồi mắng con trai út nước miếng bay đầy trời, nhưng bây giờ ở trước mặt người thứ ba, bà vẫn phải giữ thể diện cho con trai út.
Kha Cảnh Dương quay người, trộm thở phào nhẹ nhõm.
Nhìn động tác nhỏ của anh, Vu Tiếu quả thực hơi kinh ngạc. Thực sự không thể tưởng tượng được đồng chí Kha hôm qua vẫn còn mang theo cô chạy trốn trong cơn mưa đạn của bọn trộm mộ, lại sợ mẹ như vậy.
Vu Tiếu đi vào phòng bệnh khom lưng với bà Kha nói: “Bác gái à, thực sự xin lỗi bác, đồng chí Kha bị thương là vì cứu cháu, khiến bác lo lắng cho anh ấy là lỗi của cháu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây