Đại đội trưởng đương nhiên không hề có ý không quan tâm, ông ấy nói: “Ta lập tức gọi người trong thôn cùng vào núi tìm người.” Nghĩ một lúc, ông ấy lại nói với con trai: “Con đi gọi mọi người, ta đi lấy súng.” Năm đó lúc đại đội trưởng đi đánh giặc ngoại xâm đã cướp năm khẩu súng của bọn chúng, năm khẩu súng đó ở trong nhà kho của đại đội, chìa khóa chỉ có mỗi đại đội trưởng có.
Bình thường bọn họ không dùng đến súng, đến lấy ra cũng chưa từng, lần nào phủ bụi cũng là đại đội trưởng tự mình lau. Một năm cũng chỉ có lúc mùa đông rảnh rỗi, đại đội trưởng sẽ lấy súng ra cùng mọi người đi săn, hết cách, mùa đông muốn ăn thịt. Nhưng mà, đại đội trưởng rất quý trọng đạn, bởi vì bọn họ có súng nhưng lại không có đạn, vì vậy mỗi một viên đạn đều rất đáng quý.
Mấy phút trôi qua, đại đội trưởng mang theo hơn ba mươi người, bà cụ Tống còn gọi cả người trong họ của nhà họ Tống đến, người trong họ của nhà họ Tống trước đây lúc khai khẩn đất đai từng nhận được đường đỏ của Vu Tiếu, đương nhiên cũng bằng lòng đi tìm Vu Tiếu, vì vậy thêm số người này tổng cộng đã có khoảng năm sáu mươi người.
Đám thanh niên trí thức nghe được chuyện này cũng tổ chức cùng đi giúp đỡ. Thanh niên trí thức tổng cộng mới có mười mấy người, bình thường vẫn rất đoàn kết.
Đại đội trưởng mang người lên núi: “Mọi người chú ý an toàn, không thể đi sâu vào trong núi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây