Lúc này Châu Mật Hồng đang đi qua đi lại ở nhà chính của nhà bà cụ Tống, vô cùng bất an, còn lẩm bẩm: “Tiếu Tiếu sẽ đi đâu chứ?”
Bà cụ Tống an ủi: “Thanh niên Vu là một cô gái thông minh, chắc chắn có việc gì đó nên chậm trễ, cháu đừng lo lắng.”
Tống Tiểu Thông nhìn dáng vẻ lo lắng của người lớn, nhớ đến chuyện buổi sáng, cậu bé nói: “Buổi sáng cháu và đám bạn lên núi nhặt củi, hái rau dại thì gặp được thanh niên Vu, chị ấy còn cho chúng cháu kẹo ăn. Sau đó chị ấy nói có việc liền xuống núi.” Tống Tiểu Thông đương nhiên không biết Vu Tiếu không hề xuống núi.
Châu Mật Hồng nghe vậy: “Nhưng nếu Tiếu Tiếu ở trong thôn sao lại không về ăn cơm chứ? Có phải lúc xuống núi xảy ra chuyện gì không? Xảy ra điều bất trắc gì đó?”
Bà cụ Tống nói: “Chỗ chúng ta là núi lớn, nhiều động vật hoang dã, trước đây chưa từng xảy ra chuyện động vật hoang dã ra khỏi núi sâu, năm nay cũng không đến mức đó…”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây