Thêm mấy năm nữa, chắc chắn chuyện thấy này sẽ không xuất hiện nữa, nên nhân lúc bây giờ còn tự do, cô phải tìm cách kiếm chúc tiền và phiếu, nếu không... Sau này ngày càng khó sống.
"Hiểu Tuệ, nhà em tháng trước còn dư lương thực không, lát nữa đi chung đến công ty lương thực đi! Nó mà quá thời hạn là có thể không dùng được nữa đấy!" Vương Thụy Tuyết lau mồ hôi nói.
Lâm Hiểu Tuệ nhìn ra mặt trời chói chang bên ngoài, nói: "Nhà nào cũng thiếu thức ăn, sao mà dư gì được. Nhưng mà em sẽ đi mua lương thực tháng sau. Chị thấy tối nay được không? Trời bây giờ nóng quá!"
"Được, vậy lát nữa chị đến tìm em."
Nhiều lương thực như vậy, tất nhiên hai người phụ nữ không mang về được, đi chung với họ có cả cậu ba nhà ông hai - Trịnh Truyền Quân, năm ngoái vừa tốt nghiệp trung học, còn chưa được chia công việc nên vẫn luôn ở nhà.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây