Vậy Lâm Hiểu Tuệ cảm thấy khó hiểu, vậy mà mua được vải lỗi à, sao còn mượn phiếu vải ra chợ mua.
Mẹ Trần lúc này không còn bồn chồn khi nói chuyện với Lâm Hiểu Tuệ nữa, liền giải thích: “Đâu phải lúc nào cũng có chuyện tốt lành như vậy, Tiểu Cầm may mắn mới lấy được. Đó cũng là tình cờ gặp được, nó hỏi mẹ lấy không, đẹp thế này sao không lấy, với lại có bao nhiêu mẹ lấy bấy nhiêu.
Để mua miếng vải này, chứng sợ xã hội của mẹ Trần cải thiện rồi, bà đến nhà Từ Vĩnh An cả mấy lần. Lý Trần Thị biết chuyện thì nổi giận nhiều ngày liền, sau đó ngày nào cũng nhờ Trương Uyển Cầm mua giúp một ít, tiếc là giờ không mua được.
Thấy dáng vẻ khoái chí của bà ấy, dễ thương thiệt, Lâm Hiểu Tuệ cười lại khen thêm vài câu rồi hỏi cô ấy còn vải nhiều không.
“Sao, con định may quần áo sao? Còn, để mẹ đi lấy. nói rồi bèn lấy vải thì Lâm Hiểu Tuệ ngăn lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây