“Anh đã mua vải để làm chăn, mềm, hơn nữa mẹ của anh cũng đã làm xong rồi, vốn muốn làm một bộ quần áo cho em để hôm nay mặc một bộ đồ mới nhưng mà lúc trước lại quên hỏi số đo của em. Trần Nham giải thích nói.
Chăn mền đều đã làm xong rồi sao? Vậy thì cũng không cần chọn vải làm chăn mềm, Lâm Hiểu Tuệ nhìn về phía vải bông, ngoại trừ vải hoa trắng thì còn có vải xanh kẻ caro và màu hồng kẻ ô vuông, cô liếc nhìn trúng vải màu hồng kẻ ô vuông, nhưng mà loại vải này mặc sẽ rất bẩn, sau khi nghĩ kỹ thì cô bảo nhân viên lấy cho cô xem vải màu xanh kẻ caro kia.
“Xin chào đồng chí, có thể lấy cho tôi xem vải màu hồng kẻ caro kia không? Trần Nham vẫn luôn một mực chú ý đến ánh mắt của Lâm Hiểu Tuệ, thấy cô nhìn vải màu hồng kẻ ô vuông kia nhiều thì anh đoán là cô thích loại vải này, cho nên anh bảo nhân viên lấy xuống.
“Không cần, loại màu sắc này rất dễ bẩn, lấy cho tôi vải màu xanh kẻ caro. Lâm Hiểu Tuệ vội vàng ngăn cản.
Nhân viên ở đây là một người phụ nữ trung niên bốn mươi tuổi, nhìn hai người cười nói: “Hai người vừa mới kết hôn sao? Thấy người yêu của cậu có tuổi còn nhỏ, cho nên mặc vải màu hồng kẻ caro sẽ rất đẹp mắt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây