Hướng Thành Vinh trùng trùng điệp điệp vỗ bả vai của Trần Nham, kinh hỉ nói: “Có thể chứ, em dâu kia… đang làm gì?
Trần Nham bỏ cái tay của Hướng Thành Vinh đang khoác lên vai của mình ra, tức giận nói: “Tránh ra, cái gì mà em dâu, phải gọi là chị dâu.
“Nếu tôi nhớ không nhầm thì tôi lớn hơn cậu hai tháng tuổi, đương nhiên phải gọi làm em dâu. Hướng Thành Vinh cùng hàn huyên với anh hai câu, sau đó đến nói với một nhân viên lớn tuổi hơn rồi đưa Trần Nham đến nhà kho ở đằng sau: “Chúng ta là bạn học cũ, đương nhiên không thể mang thứ đồ không tốt đi, đi thôi.
Đến một cái cổng chính, Hướng Thành Vinh gõ cửa, chỉ một lát sau, cửa ở bên trong được mở ra, là một ông già lớn tuổi liếc mắt nhìn Hướng Thành Vinh và Trần Nham ở bên cạnh, mặt không biểu tình nói một câu cẩn thận chút rồi rời đi.
“Đây là người quản lý kho, đừng để ý đến ông ta, tôi dẫn cậu đi xem giường. Hướng Thành Vinh dẫn theo Trần Nham đi đến bên trong, hơn mười chiếc giường gỗ đẹp đẽ được đặt ở trong đó, ở bên trong có hai chiếc cực kỳ quý giá, vừa nhìn là biết của gia đình giàu có, Hướng Thành Vinh nhìn thấy ánh mắt sợ hãi thán phục của anh thì cười nói: “Không sao chứ? Nhưng mà coi như bỏ qua hai chiếc giường kia đi, một cái thì quá lớn, giá cả quá cao, tôi đề xuất cậu mua chiếc giương gỗ hoàng hoa lê này, sản phẩm hoàn hảo, chủ yếu nhất là có cả tủ đầu giường và tủ quần áo, hàng như vậy rất khó gặp được, đây là đồ hôm qua vừa mua lại được, nếu như cậu đến muộn một chút thì sẽ không còn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây