Lý Tư Vũ tròn xoe đôi mắt cười hỏi: “Vậy vợ con anh ấy thì sao? Anh ấy ưu tú như vậy thì nhất định vợ anh ấy cũng rất giỏi giang phải không?
“Vậy thì không phải, không phải vừa rồi tôi đã nói sao, cha của Thạch Đầu mất từ lúc sớm, đầu óc mẹ anh thì không ổn lắm, lại còn có hai đứa em gái đang đi học, với đồng lương học nghề của cậu ấy mà muốn tìm người trong thành phố lại không ghét bỏ mẹ cậu ấy thì rất khó, vì vậy phải nhờ người làm mai tìm một cô gái có hộ khẩu ở nông thôn trông rất xinh đẹp, cũng hiền lành, lanh miệng, thấy chúng tôi liền gọi bác ơi, bác ơi, bụng thì cũng không chịu thua kém, mang thai lần đầu đã sinh con trai, lần hai mang thai cũng là thai long phụng. Bà bác cười hi hi nói.
Lý Tư Vũ không muốn nghe người ta khen vợ của Trần Nham nên cô ta lại nghĩ cách tìm người khác thăm dò, và nghe được đáp án có chút khác nhau nói rằng Lâm Hiểu Tuệ dựa hơi họ hàng của Trần Nham để có được việc làm, không được đi học chẳng qua là trông thực sự xinh đẹp.
Ai cũng nói cô xinh đẹp nhưng Lý Tư Vũ lại không tin, một cô gái nông thôn thì có thể xinh đẹp đến mức nào cơ chứ? Hơn nữa lại không được đi học, chắc chắn tính tình không ổn chút nào, lại sinh nở hai lần thì vóc dáng có thể nào mà so sánh được với một cô gái hai mốt hai hai như cô ta chứ?
Lý Tư Vũ càng nghĩ càng cảm thấy Lâm Hiểu Tuệ không xứng với Trần Nham, và càng cảm thấy bản thân có nghĩa vụ phải giải cứu Trần Nham ra khỏi cuộc hôn nhân bất hạnh này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây